BÀI VĂN TẢ NGƯỜI MẸ KÍNH YÊU CỦA HS CAO NGUYỄN CHÂU GIANG – 6T THCS ĐÀO DUY TỪ – Trường THCS Đào Duy Từ Hà Nội
BÀI VĂN TẢ NGƯỜI MẸ KÍNH YÊU CỦA HS CAO NGUYỄN CHÂU GIANG – 6T THCS ĐÀO DUY TỪ – Trường THCS Đào Duy Từ Hà Nội
HS Cao Nguyễn Châu Giang – lớp 6T – THCS Đào Duy Từ
Bài văn tả người mẹ kính yêu
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”
Chắc hẳn không ai không biết bốn câu thơ quen thuộc này. Bốn câu thơ nói về mẹ, người quan trọng nhất trong cuộc đời chúng ta, người đã sinh ra, đã nuôi chúng ta khôn lớn. Ai cũng yêu mẹ của mình. Em cũng thế và em sẽ yêu mẹ em suốt đời.
Mẹ em năm nay cũng đã ngoài bốn mươi và mẹ đang làm y tá ở một bệnh viện xa nhà. Dáng mẹ cao. Nước da mẹ hơi ngăm do những ngày phải đi trời nắng. Tóc mẹ ngắn và được uốn xoăn, hai bên có hai dải tóc được nhuộm màu đỏ và xanh. Ngày đầu tiên mẹ cho em nhìn thấy mái tóc ấy, em đã nghĩ là mẹ không hợp với kiểu này chút nào cả nhưng bây giờ em thấy nó rất ổn vì đấy là những gì mẹ em thích. Trán mẹ cao. Mắt mẹ đen láy và sáng như những ngôi sao trên trời. Sống mũi mẹ cao, thẳng. Miệng mẹ tươi, rất hay cười. Mỗi khi cười, mẹ để lộ hàm răng trắng đều. Mẹ là người hài hước, nhờ có mẹ mà cả nhà bao giờ cũng rộn tiếng cười. Tay, chân mẹ rất chắc vì hằng ngày mẹ tập zumba và chơi cầu lông đều đặn.
Mẹ em là một người vô cùng am hiểu về thời trang và làm đẹp.. Còn những hãng mỹ phẩm mẹ dùng đều là hàng xịn. Em vẫn nhớ những lúc em vào đội văn nghệ, mẹ đã trang điểm cho em, nhạt mà vẫn đẹp. Mẹ em rất thích mua quần áo. Những bộ quần áo mẹ mặc vô cùng sành điệu. Mỗi tuần, mẹ đều đem về một cái áo hoặc một cái quần hay một bộ váy. Nhiều lúc em cũng bảo mẹ rằng mẹ không nên mua nhiều quần áo vì mẹ mặc cũng được một lúc rồi lại phải thay thành đồng phục bệnh viện, với cả tủ quần áo của mẹ cũng bắt đầu chật rồi. Mẹ em cười rồi nói mẹ sẽ “cai nghiện”, nhưng một tháng sau mẹ lại mang quần áo về. Những bộ quần áo em mặc toàn là do mẹ mua, rất hợp với em.
Mẹ luôn đi làm từ bảy rưỡi sáng đến sáu giờ chiều, đều đặn năm ngày một tuần. Cuối tuần, mẹ lại đi học thêm nâng cao nghiệp vụ. Buổi sáng, mỗi khi mẹ ngủ dậy, mẹ chỉ thay quần áo và vệ sinh cá nhân xong là mẹ chạy đi chợ. Mẹ bỏ bữa sáng rất nhiều lần. Em đã hỏi mẹ rằng cứ như thế thì mẹ làm gì có sức mà làm việc, mẹ em bảo mẹ không cần bữa sáng đâu, mẹ vẫn đủ sức mà. Mỗi khi mẹ từ bệnh viện về, mẹ lại lao vào bếp nấu bữa tối cho cả nhà. Đồ ăn mẹ làm rất ngon, em nhớ từng món, nhớ từng hương vị ngon khó cưỡng. Khi cả nhà đã ăn cơm xong, mẹ mới đi tắm, mẹ còn giúp em cho em Bin cứng đầu uống thuốc. Mẹ vừa tắm xong là phải bê quần áo bẩn lên giặt. Buổi đêm khi em đang mơ màng ngủ, em thấy mẹ đi lên gác phơi quần áo cho cả nhà. Sau khi xong hết việc, mẹ mới yên tâm đi ngủ. Mẹ thường kể công việc của mẹ ở cơ quan rất vất vả nhưng lương lại thấp, có những hôm phải viết bản báo cáo, mẹ còn phải dậy từ sáu giờ. Em càng nghe càng thấy thương mẹ hơn. Dù công việc có vất vả nhưng mẹ vẫn luôn dành thời gian để dạy dỗ chúng em. Buổi tối, mẹ còn giúp em giải những bài tập khó. Lời giảng của mẹ rấy hay, em cảm thấy như mình hiểu bài nhanh đến lạ. Mẹ em là một người mẹ nghiêm khắc. Mẹ luôn luôn có câu “Học ra học, chơi ra chơi” và “Học xong đi rồi hãy chơi”.. Khi em ngoan hoặc đem về điểm tốt, mẹ sẽ thưởng cho em trà sữa. Mỗi khi em hư, mẹ sẽ phạt. Có một lần em bị điểm kém, mẹ đã không mắng mà vỗ về an ủi em. Mẹ nói là có thể em vẫn chưa cố gắng hết mình hoặc có một lỗi sai nho nhỏ nào đó, lần sau hãy cố gắng hơn. Ánh mắt mẹ đượm buồn nhưng môi vẫn cười mỉm. Nụ cười hiền hậu, vị tha đó em không thể nào quên. Tối hôm đó, mẹ nấu một bữa thật ngon để cổ vũ em. Em thấy càng yêu mẹ hơn nữa và tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng học đạt kết quả cao tại ngôi trường Đào Duy Từ.
Chỉ từ những điều giản đơn nhất mà mẹ đã trở thành người mẹ tuyệt vời nhất. Em muốn nói với mẹ em rằng: “Con yêu mẹ, con cảm thấy thật hạnh phúc khi con được làm con của mẹ, con của một người đã làm việc tần tảo để nuôi con khôn lớn, con trân trọng từng giây phút con có được khi ở bên mẹ, con chỉ mong con sẽ lớn thật nhanh để có thể đáp trả lại công ơn của mẹ, con yêu mẹ rất nhiều”.
Cao Nguyễn Châu Giang
Lớp 6T – THCS Đào Duy Từ