Tản văn của Lưu Mỹ Phụng (Lớp 8T): TÔI KHÁC BIỆT VÌ… TÔI LÀ CHÍNH TÔI – Trường THCS Đào Duy Từ Hà Nội
Tản văn của Lưu Mỹ Phụng (Lớp 8T): TÔI KHÁC BIỆT VÌ… TÔI LÀ CHÍNH TÔI – Trường THCS Đào Duy Từ Hà Nội
Bạn Lưu Mỹ Phụng (chính giữa) cùng các bạn HS lớp 8T trong hoạt động trải nghiệm giáo dục STEM
Tôi khác biệt vì….. tôi là chính tôi
“Bạn là ai? Bạn tên là gì? Bạn đến từ đâu?….” – Đó là những câu hỏi quen thuộc dành cho bạn mỗi khi bạn từ giới thiệu về bản thân với một người bạn mới quen biết hoặc lần đầu gặp mặt. Vì sao? Vì mỗi một con người trên Trái Đất này sẽ có một cái tên, mỗi một người sẽ đến từ các đất nước khác nhau, mỗi một người sẽ có một tính cách, một nghề nghiệp. Vì con người chúng ta không ai giống ai cả, không ai có thể giống nhau 100% từ cái tên, cho đến tính cách, ngoại hình, rồi độ tuổi,…. Vì chúng ta khác biệt.
Tôi khác biệt.
Vậy khác biệt là gì? Khác biệt là có những điểm không giống nhau. Một ví dụ thật đơn giản: bạn và những bạn khác trong cùng một lớp, bạn thấy các bạn có giống nhau 100% hay không? Hay trong gia đình, bạn và bố mẹ hay anh chị em có giống nhau 100% hay không? Đương nhiên, câu trả lời là không! Khoa học đã chứng minh rằng đến cả anh(chị) em sinh đôi, sinh ba,… cũng sẽ có điểm khác, không ai là giống ai cả. Có lẽ qua đôi mắt của người bình thường chỉ lướt qua, bạn sẽ không thể nhận ra sự khác biệt nhỏ nhoi ấy, nhưng hãy quan sát kĩ hơn một chút, bạn sẽ tìm ra sự khác biệt giữa hai bức tranh tưởng chừng như là một.
Tôi khác biệt.
Nhưng khác biệt không phải là bồng bột, muốn mình phải luôn nổi bật hơn người khác. Khác biệt không phải là phô trương, luôn muốn thể hiện bản thân mình một cách quá đà. Khác biệt không phải là như vậy. Khác biệt là biết làm cho bản thân thật sự nổi bật bằng những hành động, việc làm theo hướng tích cực nhất. Khác biệt là biết tạo nên sự độc nhất của bản thân hay nói một cách đơn giản nhất: khác biệt là hãy sống là chính mình.
Tôi khác biệt.
Khác biệt đôi khi có thể khiến bạn tự ti về bản thân. Đôi khi nó khiến bạn trở thành một người bị cô lập, bị dè bỉu, bị mọi người xung quanh chê cười, đùa bỡn. Đôi khi, nó khiến bạn phải gục ngã và tự đặt cho bản thân câu hỏi: «Tại sao mình lại khác những người khác?». Nhưng, hãy để tôi cho bạn một ví dụ: Nick Vujicic là một nhà diễn thuyết truyền động lực người Úc gốc Serbia, từ khi sinh ra ông đã không có tứ chi: không tay, không chân. Từ thuở ấu thơ, anh đã luôn phải đấu tranh về mặt tinh thần lẫn thể xác, rồi anh chấp nhận đối mặt với khuyết tật của mình. Anh đã đi diễn thuyết ở khắp nơi trên Thế giới, anh đã trở thành một trong những nhà diễn thuyết truyền cảm hứng nổi tiếng. Khi những đứa con của anh sinh ra, anh thậm chí còn không thể ôm nó vào lòng như cách những người cha khác thường làm với con của họ. Anh không thể làm những việc đơn giản theo cách bình thường được vì khuyết tật của anh. Nhưng anh đã sống là bản thân, không bỏ cuộc, sống một cuộc sống mà bất cứ người bình thường nào cũng mong muốn, cũng làm được: một gia đình hạnh phúc, một công việc ổn định, đặc biệt, anh đã trở thành nguồn cảm hứng cho những người khác.
Lưu Mỹ Phụng với vai trò là MC
Tôi khác biệt.
Bạn khác biệt vì bạn thật sự dám tạo ra sự khác biệt cho bản thân mình, dám tự mình vươn lên. Bạn khác biệt vì bạn là chính bạn chứ không phải bất kì ai khác. Vậy tại sao bạn không dám tạo nên sự khác biệt của bản thân, tạo ra chính bản thân mình để rồi từ đó tạo nên thành công từ chính con người bạn? «Bạn tin vào bản thân hay tin vào những lời phán xét của người khác về bạn?». Có thể bạn không phải là người giỏi nhất, cũng không phải là người có tấm lòng tốt nhất, không phải là người hoàn hảo nhất. Nhưng, dù thế nào cũng hãy sống với bản thân, sống với con người thật của bạn, đừng để cho những lời nói vu vơ làm ảnh hưởng đến bạn. Bạn không thích, hãy nói ra là bạn không thích. Bạn muốn cái gì, hãy nói ra là bạn muốn nó. Đừng sống trong cái mặt nạ giả dối mà cuộc sống này áp đặt lên bạn.
Hãy sống vì ước mơ, sống vì tương lai và mục đích của bạn, đừng sống vì những lời phán xét của người khác.