Chia sẻ của cựu HS: MÁI TRƯỜNG THCS ĐÀO DUY TỪ TRONG TRÁI TIM TÔI – Trường THCS Đào Duy Từ Hà Nội

Chia sẻ của cựu HS: MÁI TRƯỜNG THCS ĐÀO DUY TỪ TRONG TRÁI TIM TÔI – Trường THCS Đào Duy Từ Hà Nội

ITIT
Tháng 8 5, 2018 - 08:38
Tháng tư 28, 2024 - 13:31
 0  13
Chia sẻ của cựu HS: MÁI TRƯỜNG THCS ĐÀO DUY TỪ TRONG TRÁI TIM TÔI – Trường THCS Đào Duy Từ Hà Nội

Lễ trưởng thành của HS khoá I trường THCS Đào Duy Từ

Hôm nay là một ngày đẹp trời, hai ngày mưa liên tiếp đã đem đến một không khí vô cùng mát mẻ. Tôi thức dậy trong sự sảng khoái dù vẫn còn hơi “lưu luyến” với giấc ngủ. Tôi nhìn đồng hồ, nó đã chỉ 10 giờ, những giấc ngủ dài và “sướng” như vậy là cách tôi tự thưởng cho mình sau một năm học vất vả, và sau cả một đêm cuồng nhiệt cùng bóng đá nữa. Tôi nhớ chỉ hơn một tháng trước, tôi thức dậy một cách uể oải vì phải dậy sớm, nhanh nhanh chóng chóng đánh răng, ăn sáng rồi vác ba lô để bố chở đến ngôi trường nhỏ với bảng phấn, bàn ghế và những giờ ôn thi căng thẳng. Những ngày tháng đó đã qua rồi. Nhìn chiếc bàn ở góc học tập, tôi nghĩ mình cần dọn dẹp lại một chút. Nhân tiện tôi cũng sẽ dọn hết sách vở hồi lớp 9 để thay vào đó là sách vở năm lớp 10. Năm nay tôi sẽ học ở một ngôi trường mới, cấp học mới – trường THPT Kim Liên. Thoắt một cái, chiếc bàn đang từ một bãi chiến trường bỗng trở nên gọn gàng như có phép màu, tôi bắt đầu chuyển sang dọn sách vở.

HS Đặng Nguyễn Hoàng Đăng

Có lẽ sẽ chẳng có gì đáng nói nếu lúc ấy trong tôi không xuất hiện một cảm giác đặc biệt khi tôi vừa chạm tay vào quyển vở đầu tiên, một dòng cảm nghĩ chạy vụt qua tâm trí tôi như điện xẹt. Tôi chợt sững người ra. Việc dọn dẹp sách vở như thế này là việc mà năm nào tôi cũng làm, nhưng khi ấy tôi mới chợt nhận ra rằng đây là lần dọn sách vở cuối cùng của năm lớp 9, của cấp 2. Thế là những dòng cảm xúc cứ thế tuôn về như lũ tháng bảy, tôi lại đắm chìm trong sự xao xuyến và ngọt ngào.

Trường cấp 2 của tôi – trường Trung học cơ sở Đào Duy Từ – là một ngôi trường xinh đẹp. Thực ra, đây là kết luận của tôi sau bốn năm học tại đó, bởi ban đầu tôi không hề nghĩ như vậy. Khi mới đến đây, nếu nói về một cơ sở vật chất ấn tượng thì trường tôi không có được. Tuy nhiên điều làm tôi ấn tượng lại là phong cách dạy và học nơi đây. Bạn biết đấy, khi một đứa trẻ mới mười một tuổi phải chuyển đến một nơi hoàn toàn xa lạ, học chung với những con người xa lạ thì cảm giác bỡ ngỡ, lo sợ là điều hiển nhiên. Và đó cũng chính là tôi 4 năm trước, khi mới bước chân đến ngôi trường này. Tính tôi vốn nhát, nhát như cáy, rất sợ bị người khác nhắc đến. Chính vì thế, việc tôi được vào Đào Duy Từ như đã được sắp xếp bởi số phận, bởi vì tôi chưa thấy ngôi trường nào có khả năng gạt bỏ mặc cảm của học sinh tốt như trường tôi. Ngay từ những ngày học đầu tiên, tôi đã được trải nghiệm cảm giác hết sức khác lạ, khác xa với những điều tôi từng biết về một trường học. Tôi không hề nghĩ có nhiều cách để tổ chức lớp học như vậy, và tôi cũng chưa bao giờ cảm thấy việc học hứng khởi và thú vị như vậy. Sau này, khi vào năm học chính, lượng kiến thức cần truyền đạt rất lớn khiến những tiết học đặc biệt dần được thay thế bằng cách học truyền thống với phấn và bảng. Tuy nhiên, tôi vẫn luôn cảm nhận được điều gì đó mới mẻ trong từng tiết học, ngay cả trong những giờ phút ôn thi căng thẳng nhất, đúng như khẩu hiệu “Thành công từ sự khác biệt” của nhà trường. Trước đây tôi là một cậu bé chẳng có gì là chăm chỉ, tôi luôn muốn học thật nhanh cho xong rồi đi chơi, giờ đây thì tôi có thể ngồi cả vài tiếng cùng đống sách vở mà không ngáp cái nào. Đó là những lí do tôi nói ngôi trường này “xinh đẹp”, đẹp một cách khác lạ.

Hình ảnh cựu HS trường THCS Đào Duy Từ

Lớp tôi chỉ vỏn vẹn 29 bạn, cả khối cũng chỉ có 2 lớp. Tưởng chừng con số ít ỏi đó sẽ tạo nên một không khí lạnh lẽo nhưng ngược lại, đó lại là điều kiện tuyệt vời để tạo nên một nơi đong đầy tình yêu thương. Tôi chưa từng thấy lớp nào thân nhau như lớp tôi, nơi mà bạn có thể kéo cả lớp đi chơi trò nghịch dại nào đó mà không tốn quá nhiều công sức. Tôi cũng chưa thấy hai lớp nào có mối quan hệ “hợp tác song phương” vưng chắc như hai lớp 9A và 9T. Nói là 2 lớp chứ thực ra thứ duy nhất ngăn cách chúng tôi chỉ là bức tường, chúng tôi coi nhau như bạn cùng lớp, đôi khi trong những hoạt động của lớp tôi thậm chí nhận nhầm thành viên lớp 9A là người lớp mình. Suốt 4 năm như vậy, ngôi trường nhỏ thôi nhưng ấm áp, học sinh ít thôi nhưng đầy ắp tình cảm. Có lẽ chính những điều đó là lí do khiến không ít bạn rớt nước mắt trong buổi lễ tổng kết. Tất nhiên, quan hệ của chúng tôi không sến sẩm như những gì tôi đang viết, nhưng tôi tin những suy tư trong lòng là thứ tôi có thể nói thay cho tất cả. Bạn bè là mảnh ghép đẹp trong bức tranh về thời học sinh, và tôi đã may mắn có được cho mình những mảnh ghép hoàn hảo.

Nói về bức tranh thời học sinh, mảnh ghép không thể thiếu có lẽ là những người lái đò. Các thầy cô ở trường Đào Duy Từ là những người tuyệt vời nhất mà tôi từng biết. Nếu như học sinh trường khác nhớ về thầy cô là những người truyền đạt kiến thức và lẽ sống, thì với chúng tôi các thầy cô còn là những người bạn đồng hành trong suốt chặng đường với nhiều khó khăn, thử thách. Chưa ở đâu tôi thấy thầy cô giáo gần gũi với học sinh như ở trường Đào Duy Từ, và cũng chưa ở đâu tôi thấy thầy cô thương học sinh như trường tôi. Từ các cô giáo chủ nhiệm đến các cô bộ môn, trong những điều các cô truyền đạt cho chúng tôi không chỉ có kiến thức mà còn là tình thương, một tình thương ấm áp và mặn nồng.

Đội ngũ giáo viên trường THCS Đào Duy Từ

Cảm xúc của con người quả là kì diệu, chỉ một dòng suy nghĩ thôi mà có thể diễn tả ra hàng trang giấy. Sau 4 năm học ở trường Đào Duy Từ, tôi đã mạnh mẽ hơn, tự tin hơn, lột xác trở thành con người mới sẵn sàng chinh phục những đỉnh cao. Khó có lời lẽ nào có thể diễn tả lòng biết ơn của tôi đối với nơi này. Con xin cảm ơn các thầy cô đã dìu dắt chúng con qua chặng đường đầy chông gai nhưng cũng lắm quả ngọt. Cảm ơn các bạn đã cùng tôi trải qua khoảng thời gian thật đáng nhớ. Giờ đây, tôi lại muốn dậy thật sớm, đánh răng, ăn sáng rồi trở về với mái trường nhỏ xinh yêu dấu, nơi đã cùng tôi trải qua những kỉ niệm thật đẹp của tuổi học sinh.

Đặng Nguyễn Hoàng Đăng

(Cựu HS trường THCS Đào Duy Từ)