LỜI TRI ÂN THẦY CÔ CỦA HỌC SINH LỚP 9 TRƯỜNG THCS ĐÀO DUY TỪ
Con tên là Vũ Ngọc Minh, học sinh lớp 9T trường THCS Đào Duy Từ.
Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng nói: "Người thầy giáo tốt, thầy giáo xứng đáng là thầy giáo - là người vẻ vang nhất. Dù là tên tuổi không đăng trên báo, không được thưởng huân chương, song những người thầy giáo tốt là những người anh hùng vô danh....”. Và những anh hùng cống hiến thầm lặng đó chính là những bông hoa tỏa ngát hương thơm, xây dựng cuộc sống từ chính những việc làm giản dị nhất.
Những bông hoa thơm ngát, những “mùa xuân nho nhỏ” đó luôn cống hiến cho cuộc đời này, và không ai khác, đó chính là thầy cô, những người dìu dắt chúng em trên bước đường đời.
Người xưa có câu “Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy” vậy mà các thầy cô lại gắn bó với chúng con một khoảng thời gian dài đằng đẵng như vậy, chúng con không thể diễn tả được hết sự biết ơn, hạnh phúc của mình khi được rời bến bởi những người lái đò tâm huyết.
Con muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc đến thầy cô đã nâng bước, dìu dắt chúng con, luôn bao dung, tha thứ cho lỗi lầm mà chúng con mắc phải, luôn động viên, an ủi khi chúng con muốn từ bỏ. Cảm ơn Cô Hải với những bài học bổ ích, với những lời khuyên răn đậm chất “cô Hải”: “Đi học như ngồi thiền, học Toán để rèn luyện tư duy logic, chứ không phải tập chép chính tả, phải có hứng thú, đam mê với bài làm của mình, không làm được phải thấy cay cú, tại sao mình không làm được bài” hay những lần cô thưởng trà sữa, ăn liên hoan,.. chúng con đều trân trọng những khoảng khắc ấy, được học toán, được nghĩ hình đến nhức nhức cái đầu. Cảm ơn cô Đông vì đã nuôi dưỡng cảm xúc văn chương trong chúng con, giúp chúng con được biết thêm nhiều vốn từ, viết nhiều đoạn văn hay, tận tụy chỉ lỗi sai cho từng bạn như 1 người mẹ đáng kính. Cảm ơn thầy Thưởng vì đã luôn sát cánh, chỉ bảo cho chúng con cấu trúc, từ vựng mới, hay những lần thầy pha trò, tạo tiếng cười xua tan mệt mỏi, căng thẳng làm cho tinh thần lớp lại sôi lên sùng sục.
Bản thân con là một học sinh không có thành tích vượt trội, lại lười và hay đi học muộn cũng như ngủ gật trong giờ khiến thầy cô luôn bận tâm. Thầy cô không chỉ nhắc nhở nghiêm khắc mà còn thường xuyên động viên, quan tâm chăm sóc em như những người cha, người mẹ thực thụ. Điều đó khiến cho em cảm thấy ngôi trường Đào Duy Từ như một mái nhà. Con xin được gửi tới thầy cô lời xin lỗi và biết ơn sâu sắc.
Cuối cùng, con cũng xin thay mặt các bạn học sinh lớp 9, xin được gửi lời cảm ơn tất cả các thầy cô giáo trong trường đã không mất đi ngọn lửa nhiệt huyết trong mình, luôn dốc sức giảng dạy cho chúng con một cách vô cùng tâm huyết.
Thời gian cứ trôi và bốn mùa luôn luân chuyển nhưng những công ơn to lớn của thầy cô sẽ luôn khắc sâu trong tâm can chúng con mỗi khi nhớ về. Ve kêu, tạm biệt ngôi trường Đào Duy Từ mến yêu đã gắn bó với chúng con như một gia đình. Trong kì thi quan trọng trước mắt, chúng con sẽ dốc hết sức mình để đạt được nguyện vọng cũng như không phụ lòng thầy cô, gia đình.