NHỮNG TRẢI NGHIỆM KHÓ QUÊN TRONG CHUYẾN ĐI THỰC TẾ TẠI BẢN LÀNG THÁI HẢI - Trường THCS Đào Duy Từ Hà Nội

NHỮNG TRẢI NGHIỆM KHÓ QUÊN TRONG CHUYẾN ĐI THỰC TẾ TẠI BẢN LÀNG THÁI HẢI - Trường THCS Đào Duy Từ Hà Nội

ITIT
Tháng 3 29, 2019 - 00:32
Tháng tư 15, 2024 - 10:52
 0  34
NHỮNG TRẢI NGHIỆM KHÓ QUÊN TRONG CHUYẾN ĐI THỰC TẾ TẠI BẢN LÀNG THÁI HẢI - Trường THCS Đào Duy Từ Hà Nội

Chiếc ba lô luôn cùng tôi trải nghiệm những chuyến đi chơi xa, những chuyến đi gắn liền với những kỉ niệm khó quên cùng thầy cô và các bạn trường Đào Duy Từ . Sau lần học tập thực tiễn tại Bản Lác, Mai Châu, chúng tôi lại chuyển sang một vùng đất mới – nơi sâu tận trong những hàng cây xanh mượt, đó là Thái Nguyên. Bản làng Thái Hải nơi đây đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng đẹp.

Trời mới tờ mờ sáng, tôi đã thức dậy với một cảm xúc hồi hộp đến khó tả. Tôi chuẩn bị xong xuôi rồi cùng bố đến kí túc xá Mễ Trì – điểm hẹn đầu tiên của chuyến đi chơi. Đúng sáu giờ, mọi người đã có mặt đông đủ, ai cũng háo hức, phấn khởi. Xe bắt đầu chuyển bánh. Anh hướng dẫn viên giới thiệu về nơi chúng tôi sẽ tới và nói về những phong tục hay quan niệm của họ để chúng tôi phòng tránh. Chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện, vừa hát hò vui vẻ. Đoàn xe chúng tôi vui vẻ khi như được nhìn thấy quê mình vậy. Đồng lúa xanh mượt tuyệt đẹp. Những chú trâu ngâm mình dưới dòng nước mát. Các bạn chim đậu trên cành cây như đang chào mừng chúng tôi trở về vùng quê thanh bình, yên ả. Bầu trời có một chút mây và nắng đẹp. Không khí có chút se se lạnh nhưng thời tiết vẫn đẹp hơn tôi tưởng. Thật tuyệt vời! Nghỉ ngơi xong, chúng tôi lại tiếp tục lên đường. Tiếng trò chuyện cùng tiếng nhạc như trộn lẫn với thời gian, làm cho chúng tôi quên đi chặng đường dài từ Hà Nội lên Thái Nguyên. Chúng tôi đã đến điểm dừng chân.

HS THCS Đào Duy Từ trao quà cho các bạn HS THCS Lịch Sơn

Cả đoàn xuống xe và ăn những chiếc bánh do các bác phụ huynh chuẩn bị. Ăn xong, chúng tôi chưa lên xe ngay mà đứng ở dưới hít thở bầu không khí trong lành mà ở nơi thành phố chẳng bao giờ có. Thật trong lành! Những cơn gió lùa qua tóc tôi làm cho tôi thấy vô cùng sảng khoái và dễ chịu. Sau khi nghỉ ngơi, chúng tôi lại tiếp tục lên đường. Vừa ngắm cảnh, vừa nghe nhạc làm cho tôi thật thư giãn. Vèo một cái đã đến nơi. Đó là Trường THCS Lịch Sơn. Chúng tôi nghe nói rằng một số bạn ở đây có hoàn cảnh khó khăn. Ngôi trường này rất thân thiện, hòa đồng và cởi mở. Các bạn học sinh biểu diễn những tiết mục văn nghệ đặc sắc và chúng tôi cũng vậy. Tôi cùng Hằng Linh và Tuệ Linh hát bài ca “Khúc hát chim sơn ca” nhưng Hằng Linh bị khản giọng. Bạn không muốn tham gia nhưng nhờ có sự động viên của tất cả mọi người nên Linh lấy lại được tinh thần và vui vẻ biểu diễn. Mọi người có vẻ rất thích làm chúng tôi cũng rất vui vì đã góp công sức cho buổi giao lưu giữa hai trường thêm thành công. Sau đó, chúng tôi nghe được những chia sẻ của các bạn có hoàn cảnh khó khăn. Thật tội nghiệp các bạn ấy!

“Tôi cùng Hằng Linh và Tuệ Linh hát bài ca “Khúc hát chim sơn ca”

Tạm biệt Trường Trung học cơ sở Lịch Sơn, chìm trong giấc ngủ khoảng nửa tiếng thì xe đã đến bản làng. Khu vực sân khấu chính rất to và rộng. Một bên là núi đồi hùng vĩ, một bên là dãy nhà sàn mang đậm nét văn hóa dân tộc. Nhà sàn mà chúng tôi ở rất to và rộng. Trước nhà sàn là một khoảng sân rộng có chứa sân khấu. Ngoài ra, bên cạnh là những ngôi nhà nhỏ bán đồ, rất tiện cho chúng tôi xuống mua quà lưu niệm cho gia đình và người thân. Sau khi tham quan một lúc, chúng tôi xuống nhà hàng ăn trưa. Bữa trưa rất ngon. Những món ăn giản dị nơi đây chan chứa bao nhiêu lòng mến khách của người dân nơi đây. Chúng tôi lên nhà sàn, nghỉ ngơi và chơi cho tới chiều. Sau khoảng thời gian nghỉ trưa, toàn trường xuống tham gia lễ hội Lồng Tồng. Lễ hội này diễn ra vào đầu năm và cầu nguyện cho mưa thuận, gió hòa, người người ấm no, dân làng hạnh phúc. Đó chính là truyền thống nơi đây.

Tiếp đến là cuộc thi tung còn. Trong những quả còn là những hạt thóc quý. Trò chơi này rất vui nhưng lại rất khó. Ai mà ném quả còn trúng vòng hồng tâm nằm trên cây nêu 12m tựa trưng cho 12 tháng thì sẽ là người may mắn và mang lại may mắn cho lễ hội. Ngoài ra, người chiến thắng còn được nhận những lễ vật như gà, xôi, một bao lì xì… Đó chính là quan niệm của người dân tộc nơi đây. Sau một hồi lâu thì cũng có người giành chiến thắng. Thật vui! Các bạn biết không, gạo nếp, bánh nếp là đặc sản nơi đây. Chúng thật giản dị những lại rất ngon. Chúng tôi được tham gia làm bánh nếp. Đại gia đình Đào Duy Từ chúng tôi còn cùng nhau đi bắt gà trong lưới quây 70 mét. Những chú gà như muốn đập cánh tung bay lên bầu trời xanh nhưng lại bị thầy trò chúng tôi bắt lại. Thật vui và thú vị!

“Chúng tôi được tham gia làm bánh nếp”

Sau bữa tối khoảng 1 tiếng rưỡi, chúng tôi tham gia chương trình “Vũ điệu tuổi xanh” do nhà trường tổ chức. Những tiết mục hát then, nhảy sạp của người dân bản địa làm tôi rất thích. Sau đó, học sinh trường chúng tôi thể hiện tài năng nhảy hiện đại. Các bạn nhảy rất đẹp, làm cho không khí chương trình càng thêm sôi động, náo nhiệt. Nhưng vui hơn cả, thú vị hơn cả là lúc đốt lửa trại. Sau khi thầy hiệu trưởng đốt đống củi, ngọn lửa bỗng rực cháy. Đại gia đình Đào Duy Từ chúng tôi cầm tay nhau đi quanh đống lửa để sưởi ấm và thể hiện tinh thần đoàn kết. Thật ấm cúng!

“học sinh trường chúng tôi thể hiện tài năng nhảy hiện đại”

Khuya đã đến! Chúng tôi cùng nhau nấu và ăn những bát cháo gà nóng hổi được làm từ gạo và những chú gà sáng bắt được. Mọi người vừa ăn vừa chuyện trò vui vẻ. Ăn xong, mọi người vệ sinh các nhân rồi nghỉ ngơi. Chúng tôi được ngủ cạnh nhau trong ngôi nhà sàn ấm ấp. Ngày đầu tiên của chuyến du lịch khó quên này kết thúc.

Sáng hôm sau, chúng tôi thức dậy và chuẩn bị cho những hoạt động tiếp theo. Anh hướng dẫn viên dẫn chúng tôi lên vùng núi cách nhà sàn vài mét để trải nghiệm công việc trồng chè. Sau khi nghe qua công dụng cũng như lợi ích của loài cây này, chúng tôi bắt tay vào việc trồng chúng. Sau một hồi lâu, chúng tôi đã trồng xong cây chè, nơi đây tặng cho mỗi người một cây về trồng. Thật thú vị!

Đang trên đường đi về nhà sàn cùng sản phẩm trên tay, tôi thấy mọi người đang đứng bao vây một cái thứ gì đó. Mọi người đang chụp ảnh và nói chuyện vui vẻ. Tôi chạy đến và thấy thật tuyệt vời. Những chú công đang khoe chiếc đuôi rực rỡ của mình. Chúng đi vòng quanh sân và thi thoảng còn rung rung làm cho chúng tôi ồ lên sung sướng. Sau đó, chúng tôi chạy xuống những căn nhà nhỏ để chọn và mua những món quà lưu niệm cho gia đình. Phân vân mãi thì tôi cũng quyết định mua mô hình chiếc cối xay để trưng bày tại phòng khách. Ngoài ra, chúng tôi còn được tìm hiểu về những loại lá cây rừng giúp dễ ngủ hoặc thải độc…

Sau khi ăn trưa và nghỉ ngơi, chúng tôi một lần nữa hít thật sâu không khí trong lành nơi đây, một lần nữa ngắm lại quang cảnh núi rừng nơi đây. Nhìn cảnh sắc thiên nhiên hùng vĩ làm tôi không muốn rời xa chút nào. Tạm biệt Thái Hải, Thái Nguyên, chúng tôi quay trở lại với thủ đô Hà Nội.

Sau chuyến đi chơi này tôi nhận ra một điều rằng Việt Nam thật đẹp, thật hùng vĩ. Tôi nhận ra rằng tôi đang được học tập tại một ngôi trường tốt, thân thiện. Ngôi trường này luôn cho học sinh đi trải nghiệm, đi học tập thực tiễn chứ không phải chỉ học trong sách vở. Ngôi trường ấy mang tên Đào Duy Từ. Tôi rất yêu mái nhà thứ hai của mình!

HS TRẦN MINH NGỌC

LỚP 6T – THCS ĐÀO DUY TỪ